“Các nhà trí thức trở nên bất mãn với thế giới mới vì chính những công việc họ làm đã lấy đi quyền năng của họ. Những người ít bất mãn hơn xoay qua chủ nghĩa cộng sản; những kẻ thất chí nhiều tự khép mình trong tháp ngà.”
Bertrand Russell dùng các biện chứng cho đề tài “quyền lực” đeo đuổi, một trong những chủ đề tiêu biểu của triết học hiện đại. Dẫu vậy, tác giả vẫn khái quát về “quyền lực” theo dòng lịch sử, đến trạng thái thể hiện ở một thời đại phát triển kinh tế.
“Nhà quản trị điển hình là người có quyết định mau lẹ, nhìn thấy rõ vấn đề và có ý chí sát đá: ông là người cương nghị, môi luôn mím chặt và có lối nói vắn tắt rạch ròi. Ông vừa phải có những đức tính của một viên tường tài lại đồng thời có những đức tính của một nhà ngoại giao lỗi lạc: quyết liệt khi xung trận, mềm dẻo khi thương thuyết
Nếu ta muốn thấy việc hành xử quyền lực không phải chỉ là để hành hạ cho sướng tay, thì quyền lực phải được hạn chế bởi luật pháp và tập tục, và chỉ được dùng sau khi suy nghĩ cẩn thận, và cũng chỉ nên giao phó cho những người biết nghĩ tới quyền lực của kẻ khác. Tôi không cho điều này là dễ dàng đâu.”
Bertrand Russell còn dẫn đắt người đọc đi từ chủ đề lớn đến nhỏ, từ một quốc gia đến tôn giáo, cho đến cả một tổ chức hay một cá nhân
Chương XIII – Tổ chức và cá nhân. “Con người thấy sống trong cộng đồng có lợi, nhưng những khát vọng của họ có nhiều tính cách riêng tư không giống những con ong cùng một tổ; vì vậy đời sống xã hội trở nên khó khăn và sự cai trị rất cần thiết.”
Như một tấm mề đai, quyền lực luôn tồn tại hai mặt vấn đề. Tác giả không chỉ nêu lên những điều tiêu cực, mà con cung cấp một giải pháp để hạn chế lại mặt tiêu cực của quyền lực
“Đối với nhiều đứa trẻ, những ý kiến và thói quen tinh thần đến cuối giai đoạn ở trường sẽ kéo dài suốt đời.
Lòng yêu quyền lực là một phần trong bản tính con người bình thường, nhưng nói cho đúng những triết học quyền lực đề là những triết học điên khùng. Sự hiện hữu của thế giới bên ngoài, của vật chất và của con người là những dữ kiện có thể khiến cho lòng kiêu hãnh bực bội, nhưng chỉ những tên điên mới có thể phũ nhận sự thực đó.
Giúp đứa trẻ hiểu những giá trị khác hơn sự chinh phục, giúp đào tạo những côn dân khôn ngoan của một cộng đồng tự do và tóm lại, giúp mọi người sống đời đáng sống: tầm mắt hướng lên cao, trái tim đầy từ ái.”