Ba chàng lính ngự lâm đã trở thành bất hữu. Cuộc chiến ở thời hiện đại được Tim O’brien ghi chép lại
Những thứ họ mang đến chiến trường…
Các mãng đời khác nhau, ráp lại trên một mặt trận.
Đó là các buổi hành quân với những thứ nào là quân trang và quân dụng cần thiết để sinh tồn và hy vọng.Một chiếc vớ của người yêu cũ mang ra quàng cổ, một tấm hình của người con gái thầm yêu, hay một quyển kinh thánh nguyện cầu…
Gặp nhau và gắn kết lại. Tất cả chẳng liên quan gì nhau ở nơi chiến trường khói lửa ấy của những con người trẻ nổi loạn đầy khát vọng và sợ hãi ra sao khi tham gia cuộc chiến. Họ không biết và không hiểu vì sao cần phải có cuộc chiến này.
Những thứ họ mang về nhà…
Các câu chuyện hiển hiện trong ký ức đến độ trở thành nổi ám ảnh.Cái chết. Nhiều cái chết của con người nơi đấy, một chàng lính trẻ – như một con mọt sách của phía bên kia chiến tuyến chết bởi phục kích, một người già nua chết còng queo bởi bom, hay một đồng đội họ vừa chết chận, vùi xác trên cánh đồng cứt.Những thứ họ mang được viết lại để “chúng tôi giữ cho người chết sống bằng câu chuyện
““Vào đầu tháng Tám, sau một trân chiến trên vùng núi tôi đươc phiên chế vào quân đội sáu người để dọn dẹp xác quân địch bị giết trong chiến đấu. Có tất cả bảy mươi xác, và những bộ phận của vài xác nữa. Người chết khắp nơi, vài người nằm chất đống. Một số nằm một mình, có một xác, tôi nhớ, nhìn như đang quỳ”