“Trong mùa chinh chiến ấy, con người không còn là chính mình nữa. Họ trở thành những bóng hình mờ mịt trong cơn mưa đạn, mất đi cái tôi để bảo vệ quê hương, gia đình và những giá trị cao quý nhất.”
“Mùa Chinh Chiến Ấy” của Đoàn Tuấn là một tác phẩm văn học lịch sử đầy cảm xúc và sâu sắc, đưa độc giả trở lại thời kỳ chiến tranh Việt Nam với những trải nghiệm đầy bi kịch của nhân vật chính – một chiến binh trẻ tuổi.
Sức ám ảnh của người lính quá lớn, bản thân luôn bị thu hút bởi đề tài này, một lẻ do dòng máu đang chảy trong người mang chất lính của người đàn ông “góp công” sinh ra nó, là một Biệt Động Thành ngày xưa
Nó chú ý bởi tựa đề như một luồng gió man mác về một nổi nhớ “Mùa chinh chiến ấy” của chiến dịch biên giới chiến đấu chống chế độ diệt chủng Pol Pot gây tranh cãi đến hiện tại. Câu chuyện về người anh, người em đến giờ vẫn là sự nhức nhối.Trở lại bức tranh của đời lính được hiện lên dưới cách viết của Đoàn Tuấn.
“Ai vuốt mặt người đã chết
Ai gọi “Mẹ ơi” lúc mới vừa khép mắt
Giọt lệ ứa ra nghèn nghẹn tiếng kinh cầu”
“Tôi cảm thấy mình thật bé nhỏ giữa những con người vô danh…Ngoài voi, sói, khỉ..gặp ở khắp nơi trên miền Đông Bắc Campuchia, Along Weng.Nghĩa trang trở thành một phần máu thịt trong tôi. Bạn mình nằm đó chắc biết mình đến, thế nào cũng ngồi dậy, nhìn mình.Những ai đã từng trãi qua lằn ranh sống chết, may mắn còn sống, đều cho rằng nhờ số phận”
Tác phẩm này không chỉ là một cuốn sách về chiến tranh, mà còn là một câu chuyện về sự sống sót, hy vọng và tinh thần chiến đấu. Mỗi trang sách đều chứa đựng những câu chuyện đẫm máu và những tình cảm sâu lắng của những người lính, những người đã hy sinh tất cả cho đất nước.
“Mùa Chinh Chiến Ấy” không chỉ là một câu chuyện về quá khứ, mà còn là một lời nhắc nhở về những giá trị vĩ đại mà con người có thể đạt được khi họ đoàn kết và hy sinh cho một mục tiêu cao cả hơn bản thân mình.
***
“In that season of war, people ceased to be themselves. They became mere shadows in the rain of bullets, losing their individuality to protect their homeland, family, and most cherished values.”
“Mùa Chinh Chiến Ấy” by Đoàn Tuấn is a deeply emotional and insightful historical literary work that transports readers back to the Vietnam War era with the poignant experiences of its protagonist – a young warrior.
The allure of the soldier is too strong, always drawn to this topic, perhaps because of the bloodline that carries the essence of a “contributing” man who gave birth to me, a former Special Forces soldier in the anti-US.
I catch attention with a title like a breeze carrying the memories of “That Season of War” of the campaign against the genocidal Pol Pot regime, which remains controversial to this day. The story of the elder brother, and younger brother remains haunting to this hour.
Returning to the portrait of the soldier depicted in Đoàn Tuấn’s writing.
“Who touches the face of the deceased
Who calls ‘Mother’ as they just close their eyes
Tears overflow with prayers”
“I feel so small among these anonymous people… Besides elephants, wolves, monkeys… encountered everywhere in the Northeast of Cambodia, Along Weng.
The cemetery has become a part of me. My friends lying there probably know I’m coming, somehow they’ll sit up and look at me.
Those who have experienced the brink of life and death, lucky enough to live, all attribute it to fate.”
This work is not just a book about war, but also a story of survival, hope, and the fighting spirit. Every page contains blood-soaked stories and profound emotions of the soldiers, who sacrificed everything for their country.
“Mùa Chinh Chiến Ấy” is not only a story of the past but also a reminder of the great values that humans can achieve when they unite and sacrifice for a higher cause than themselves.